Tiêu Dao

 

                Thơ Lê Anh Chí

 

Thiền tâm không ghé bến sầu,

Đêm đêm tựa cửa bên lầu ngoạn trăng

Vén mây như thể sao băng

Ngao du vũ trụ, cánh bằng thảnh thơi

Ngoài bến nước, vượt chân trời

Vô Biên tâm thức như khơi đạo huyền

Dưới trăng thơ thẩn bóng tiên

Vào ra nhân thế hướng lên Phật-đà

Trăm năm trong cơi người ta

Công danh vất bỏ, ấy là . . . thoát thân !

 

------------------------------------------------------------------

* Trang Chính * M ụ c  L ụ c  * Đoản Luận * Thơ *

------------------------------------------------------------------